HƯỚNG DẪN PHÂN TÍCH BIẾN ĐIỀU TIẾT TRONG MÔ HÌNH BẬC
CAO (ỨNG DỤNG AMOS & SmartPLS)
(PHẦN 2 – NÂNG CAO)
Chào các anh chị! Vì
bài viết có tính học thuật cao, nên mọi sao chép, cảm phiền các anh chị ghi chú
nguồn amosleminh.com giúp chúng tôi.
Hôm nay, chúng tôi sẽ
hướng dẫn các anh chị thực hiện phân tích biến điều tiết trong mô hình bậc cao.
Mô hình chúng ta nghiên cứu hôm nay có dạng như sau:
Đối với mô hình bậc 1,
việc phân tích biến điều tiết chúng tôi cũng đã có dịp trình bày chi tiết với
các anh chị trong những chuyên đề cũ hơn tại amosleminh.com. Trong phạm vi
chuyên đề này, chúng tôi sẽ tập trung hướng dẫn các anh chị cách phân tích một
mô hình bậc 2 chứa biến điều tiết. Chúng ta sẽ có 2 trường hợp cơ bản như sau:
Trường hợp 1: Biến điều tiết chi phối mối quan hệ giữa 2 biến đều
là bậc 1.
Trường hợp 2: Biến điều tiết chi phối lên mối quan hệ giữa 2 biến
mà có biến nguyên nhân là biến bậc cao (cụ thể chúng ta hay gặp là biến bậc 2).
Như trong mô hình nghiên cứu ở trên, biến CTCV là biến nguyên nhân bậc 2 tác động
lên biến phụ thuộc là biến KQ. Biến KG (Không gian làm việc) điều tiết mối quan
hệ từ Căng thẳng công việc (CTCV) lên Kết quả thực hiện công việc (KQ).
Đối với trường hợp 1,
mặc dù mô hình bậc cao, nhưng mối quan hệ biến điều tiết chi phối không chứa biến
bậc cao, nên việc phân tích bài toán ảnh hưởng của biến điều chúng ta thực hiện
tương tự như trong mô hình bậc 1.
Đối với trường hợp 2,
việc phân tích bài toán ảnh hưởng của biến điều tiết sẽ gặp khó khăn bởi vì chúng
ta sẽ gặp rắc rối trong việc tính toán giá trị cụm tương tác (interection
term). Trong trường hợp này, chúng tôi sẽ hướng dẫn các anh chị cách xử lý
trong phân tích cho hai dạng mô hình phổ biến hiện nay là CB SEM chạy trên nền
AMOS và PLS SEM chạy trên nền SmartPLS.
I. Đối với mô hình PLS
SEM
Hiện nay có nhiều ứng
dụng thực hiện phân tích loại mô hình PLS SEM như ADANCO, SmartPLS, R, v.v. Tuy
nhiên, tại Việt Nam, ứng dụng phổ biến nhất là SmartPLS (phiên bản mới nhất đến
thời điểm hiện tại là 4.0.9.5).
Trong chuyên đề này,
chúng tôi sử dụng SmartPLS 4.0.9.2. Điểm nổi bậc nhất của SmartPLS là tính dễ sử
dụng trong quá trình triển khai mô hình. Kể cả biến điều tiết, người thực hiện
không cần phải tính toán thủ công giá trị của cụm tương tác để đưa vào mô hình,
mà chỉ cần thực hiện bằng cách cho mũi tên hướng vào mối quan hệ cần phân tích
là được. Chương trình sẽ tự tính toán giá trị của cụm tương tác, việc này được
thực hiện ngay cả đối với các biến bậc 2. Bởi SmartPLS sẽ tính toán giá trị tiềm
ẩn của biến bậc 2 (một loại biến không được đo lường trực tiếp bởi các quan sát
(items)) và chuyển chúng về dạng bậc 1. Ở đây, chúng ta sẽ thực hiện qui trình
phân tích 2 giai đoạn (two-stages analysis) để đưa mô hình bậc cao về dạng bậc
1.
Chúng tôi sẽ không hướng
dẫn chi tiết cách phân tích mô hình bậc cao ở đây, vì đây là một chủ đề cũ, anh
chị tham khảo thêm tại amosleminh.com. Chúng ta sẽ chuyển về dạng mô hình bậc
thấp và bắt đầu tiến hành phân tích biến điều tiết tương tự như trường hợp 1.
Mô hình được chuyển về có dạng như sau:
Kết quả phân tích như
sau:
Chúng ta thấy giá trị
P values của cụm tương tác Không gian làm việc x CTCV → KQ là nhỏ hơn 5%, nên kết
luận được rằng, Không gian làm việc có ảnh hưởng điều tiết mối quan hệ từ Căng
thẳng công việc lên Kết quả thực hiện công việc của nhân viên.
Phân tích độ dốc ảnh
hưởng của biến điều tiết có thể thấy được rằng, khi công việc căng thẳng ở mức
cao thì không gian làm việc càng tốt thì căng thẳng công việc ảnh hưởng lên kết
quả thực hiện công việc càng ít đi. Ví dụ, tại vị trí CTCV là 1, không gian làm
việc càng tốt thì kết quả thực hiện công việc càng cao. Tuy nhiên, khi nhân viên
làm việc ít căng thẳng thì không gian làm việc càng tốt sẽ cho kết quả thực hiện
công việc càng giảm (nhưng tỷ lệ thay đổi ở khoảng này là không cao). Anh chị có
thể phân tích thêm bằng đồ thị spotlight hay floodlight như chúng tôi hướng dẫn trong các chuyên
đề cũ hơn tại amosleminh.com.
II. Đối với mô hình CB
SEM
Đối với mô hình CB SEM
cũng giống với PLS SEM, tuy nhiên có sự khác biệt nằm ở chỗ công cụ thực hiện
phân tích mô hình. Về cơ bản như chúng tôi đã nói rất nhiều lần, là chúng ta phải
chuyển từ mô hình bậc cao về dạng mô hình bậc 1. Sau khi chuyển về dạng bậc 1,
chúng ta mới tiến hành phân tích ảnh hưởng của biến điều tiết.
II.1. Chạy bằng
SmartPLS
Kể từ phiên bản
SmartPLS 4.0.9.2, mô hình CB SEM được hỗ trợ phân tích. Một trong những điểm mạnh
của ứng dụng này là nó có thể tính ra cho chúng ta được giá trị của biến tiềm ẩn
(mặc dù điều này cho đến thời điểm hại tại chưa có nghiên cứu chính thức nào kiểm
định về tính chuẩn xác, nhưng đây là cơ sở để chúng ta triển khai).
Mô hình bậc cao CB SEM
chạy bằng SmartPLS như sau:
Chuyển về dạng bậc 1 dựa
trên phân tích đường dẫn bằng cách dựa trên giá trị factor scores.
Theo kinh nghiệm của
chúng tôi, chương trình đưa ra 3 bảng giá trị score, chúng ta nên lựa chọn
Thurstone scores. Bởi vì, khi so sánh với PLS SEM, chúng tôi phát hiện thấy giá
trị của nó gần với giá trị các biến tiềm ẩn trong thuật toán PLS hơn.
Mô hình chuyển về dạng
bậc 1 như sau:
Lúc này, chúng ta đưa
biến điều tiết vào như phân tích mô hình bậc 1. Anh chị lưu ý, cũng thực hiện
trên SmartPLS 4.0.9.2, nhưng đối với PLS SEM chương trình sẽ hỗ trợ phân tích
biến điều tiết bằng cách mô hình trực tiếp vào chương trình. Tuy nhiên, đối với
CB SEM chạy trên ứng dụng SmartPLS 4.0.9.2 thì không được hỗ trợ mô hình trực
tiếp biến điều tiết. Nên bắt buộc chúng ta phải thực hiện mô phỏng thủ công
theo lý thuyết, bằng cách chúng ta tính toán cụm tương tác CTCV x KG, và đưa
vào mô hình như sau:
Kết quả phân tích CB
SEM cho thấy rằng, biến điều tiết trong trường hợp mô hình CB SEM không ảnh hưởng
lên mối quan hệ từ CTCV đến KQ.
II.2. Chạy bằng AMOS
Trường hợp mô hình bậc
cao CB SEM chạy bằng AMOS thì câu chuyện phân tích sẽ khác. Vì tính toán giá trị
của biến tiềm ẩn là phức tạp và khó khăn, nên trường hợp này không thể phân
tích biến điều tiết theo cách thông thường được, mà chúng ta phải chuyển về dạng
MGA để đánh giá ảnh hưởng của biến điều tiết trong mô hình.
Biến Không gian làm việc
có thang đo thuộc dạng likert 7 điểm, nên ở đây chúng tôi sẽ chia 2 khuynh hướng
tương ứng với 2 nhóm để chạy MGA.
Nhóm 1: có giá trị
trung bình của biến Không gian làm việc ≤4, nghĩa là không gian làm việc kém.
Nhóm này, chúng tôi đặt tên là Group KG bad.
Nhóm 2: có giá trị
trung bình của biến Không gian làm việc >4, nghĩa là không gian làm việc tốt.
Nhóm này, chúng tôi đặt tên là Group KG good.
Kết quả kiểm định của
mô hình khả biến như sau:
Kết quả kiểm định của
mô hình bất biến như sau:
Kết quả lựa chọn mô
hình:
Kết quả phân tích lựa chọn mô hình cho thấy Mô hình bất biến được chọn. Điều này có nghĩa rằng, giữa các nhóm không có sự khác biệt có ý nghĩa thống kê trong mô hình nghiên cứu. Nghĩa là, Không gian làm việc không đóng vai trò điều tiết lên mối quan hệ từ CTCV → KQ.
Tài liệu tham khảo:
DiStefano,
C., Zhu, M., & Mindrila, D. (2009). Understanding and using factor scores:
Considerations for the applied researcher. Practical Assessment, Research, and Evaluation, 14(1), 20.
Hair Jr, J. F.,
Sarstedt, M., Ringle, C. M., & Gudergan, S. P. (2017). Advanced issues
in partial least squares structural equation modeling. saGe publications.
Hayes, A. F. (2022).
Introduction to mediation, moderation, and conditional process analysis: A
regression-based approach. Guilford publications.